(Hình trên mạng)
GIỌT TÌNH KHÔNG
Sáng đông lạnh đọc bài thơ em viết
Đêm chiêm bao ôm riết áng mây hồng.
Thu vẫn đó - Dẫu đông về bên gối.
Ly phê buồn nhỏ xuống giọt tình không!
Thu ơi Thu. Vàng hồn ta một thuở
Giờ…vàng thêm nhìn nụ sống em thanh.
Nàng cổ sử, hồng hoang thành nhân ảnh
Hoá mây hồng cao nhã… tận trăng xanh.
Anh - Chiếc lá của rừng thương rụng cuống,
Trên cành si sầu nhớ rủ xanh xao!
Em – Cánh nhạn vút bay vào nguyên thuỷ.
Nỗi lòng ta ai biết? Biết ai trao?!
Giọt tình không – Thôi. Để mình anh uống.
Để mình anh cóng lạnh với đông buồn.
Để mình anh hành hương về tuyệt vọng
Liệm “tình không” vào đáy huyệt gió sương.
MAI CHIÊU SƯƠNG
Cuối tháng 10 / 2010
https://thodangtamthao.blogspot.com/2021/12/thien-va-thuc-tai-tt2-meditation-and.html?zx=1f436deff0af515d
Trả lờiXóa