(Hình trên mạng)
TÂM KHÚC HƯ VÔ
Kính tặng Thi sĩ Hạnh Thu Nhân
Chủ nhiệm Hoài Nam Thi Xã
****************
Dòng thơ chảy tự sông nàoMà em nhặt lá ném vào lòng anh?
Đò chiều tím rịm thi nhân
Nhớ thương u uẩn mấy vần hoàng hôn
Dòng đời bến đục, bến trong
Biết đâu trong đục mà mong bến nào?
Đã yêu là...phú cho trời
Tình anh không vốn, không lời cũng say.
Thất cơ thua trắng đôi tay
Chẳng thèm quỳ gối xin ai bao giờ
Làm thơ...là để thơ chơi
Hơi đâu xu nịnh mượn đời chê khen?
Tài hoa một ngọn bút thiêng
Chỉ cần em biết nỗi niềm ta thôi.
Nụ hôn hóa thạch trên môi
Xa em là đút quai nôi ái tình!
Ngày lên từ những bình minh.
Thơ ra từ những mạch tình trần gian;
Chảy từ em, chảy từ nàng
Thấm vào xanh đất tốt vàng lúa ngô.
Thà làm một nắm xương khô
Ôm tình yên ngủ dưới mồ quạnh hiu.
Bên nhau mà thiếu tình yêu
Khác nào hạnh phúc...chiếc diều đứt dây.
Yêu là hai đứa cùng say,
Là thơ anh thả rơi đầy mắt em.
Biết cười trong lúc buồn tênh,
Biết thương nhớ giữa bồng bềnh ái ân.
Thơ anh mọc khắp hồng trần
Mọc trong kẽ đá, mọc ngoài đại dương...
Thơ thà để lấm phong sương
Đừng làm giá áo, túi cơm... tội đời!
Mai kia ta trở về trời
Thơ anh xin rải...đôi bờ sông EM.
MAI CHIÊU SƯƠNG
Đắc Lắc 2006
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét