Thứ Hai, 4 tháng 6, 2012

Qua bến Sông Thương


alt
                                                                    (Hình trên mạng)

QUA BẾN SÔNG THƯƠNG
Tôi giong buồm về bến SÔNG THƯƠNG
Vào Thu trăng rụng rơi đầy thuyền thơ
Theo bao năm tháng dật dờ
Thả neo dừng lại bên bờ sông THƯƠNG.

Đêm ấy tôi mơ thấy một nàng
Tuổi vừa chín tới độ xuân tân.
Em xinh đẹp quá. Thơm tình quá.
Tiếng cười ngân vỡ ánh trăng sang.

Cô em không biết từ đâu lại
Mà đến ngồi trên Mõm Mộng Sầu
Soi vẻ tinh khôi trong nước khiết
Ánh lòng thiếu nữ sáng như gương.

Tôi thẫn thờ theo bóng giai nhân.
Tiên nương giũ áo bước vô rừng
Dạo chơi níu bẻ cành trăng rủ,
Bắt bướm vô ưu, hái vĩnh hằng.

Nàng rẽ rừng ĐỜI đến suối Mơ
Mà vẫn đồng trinh không thấy tôi.
Tỳ bà trỗi dậy trong ghềnh đá,
Nàng hát vô ngôn Khúc Nhiệm Mầu.

Thoát y nàng tắm giữa dòng châu,
Hứng bình trinh nữ múc châu trôi
Ô. Em Ngọc Nữ, Thiên Thần nhỉ?
Trần tục anh đâu dám lại gần!

Ngây ngất ngắm nàng phô mỹ thể,
Vô tình tôi giẫm ánh trăng rơi.
Nàng cười khúc khích: "Ồ. Thi sĩ.
Đừng lén nhìn em. Hãy lại đây."

Thẹn thùng tôi đến tựa ngôi si.
Hỏi rằng người ngọc hỡi tên chi?
-"Em là Sương nữ ngây thơ lắm.
Sương của ngôi thơ, của mộng chàng."

Từ đấy tôi theo mãi bóng nàng.
Để thuyền neo lại bến Tương Giang.
Tôi yêu nàng quá mà không dám
Nói tiếng yêu em - Sợ bẽ bàng!

Bỏ kiếp giang hồ hóa kiếp chiên
Bên ngai nữ chúa của trần duyên.
Đêm đêm thi sĩ quỳ bên gối
Ngắm bóng Mê nương, lệ đá ròng!

Tôi gặp em hoài trên bến Tương
Sao  cứ chia phôi mặt cách lòng.
Tình tôi không nói mà dâng cả
Chờ em tôi đợi với đêm trường.

Rồi đến hôm kia nàng bỏ đi.
Bỏ chàng lãng tử với thơ si.
Tôi đau đớn lắm khi em đã
Về với Đào Nguyên, với điệu lòng!

Anh vẫn neo thuyền trên sông Thương
Để mai đưa tiễn bước theo chồng
Sương ơi. Em chỉ là hư ảnh
Đến tặng đời anh mấy chút hương!!!
MAI CHIÊU SƯƠNG
Bên dòng sông Vệ đêm Thu 1988

**************

(Trích Tác giả thơ Việt Nam đương đại 
NXB Thanh Niên 2008)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét