CHÉN LUÂN HỒI
Rừng tàn, núi vỡ, tình tan
Lâu đài, cung điện...thu vàng đông qua
Ta bà người ngợm điêu ngoa
Bày trò, đặt bẩy tưởng là đế vương.
Thế gian vạn vật vô thường
Đại ngôn, xảo quyệt không lường họa sau
Dỡ trò quên nạn bể dâu
Sông còn có khúc cạn sâu, lở bồi.
Ác lai ác báo đấy thôi
Nhân nào quả đấy có trời chứng tri
Bịt mồm sao nổi thị phi?
Đào sâu nghiệp chướng mơ gì phúc hoa?
Kinh cầu tâm địa yêu ma
Phật đâu cứu độ can qua lỗi lầm?
Âm dương, lục đạo thăng trầm
Luân hồi nâng cốc âm thầm ta say.
MAI CHIÊU SƯƠNG
18/6/2013
Bài này anh viết ý thâm sâu thật .
Trả lờiXóaNâng chén rượu nồng uống với tiên
Trời nghiêng đất ngả ưu phiền rã tan .
Luân hồi mấy kiếp đa đoan
Rồi cho nhân thế tan hoang đất trời .
Cảm ơn TH.
Trả lờiXóaMCS chỉ viết chơi thôi mà.
Rất vui được em đồng cảm.