alt
TÌNH GỌI
Bỗng chiều nay tự nhiên ta nghe khác
Khác đất trời và khác cả trong tim.
Em lộng lẫy cành lan rừng hoang dại
Anh – sỏi buồn trong rừng núi lặng im

Và cứ thế qua từng giây thêm khác
Chiều nghiêng rơi từng sợi nhớ vô hình;
Em trói chặt hồn anh mà chẳng biết
Treo sương sầu từng giọt nhỏ lung linh.

Hoàng hôn buông lòng anh càng trống vắng
Thiếu một người mới biết trái tim đau!
Nghe biển sóng chơi vơi gào khản giọng
Chia nỗi buồn và mơ ước bên nhau.

Sao thế nhỉ? Chiều nay mây tím thế?
Cánh nhạn về lạc lõng với hư không.
Sao thế nhỉ? Cứ cồn cào trong dạ
Ồ thiếu em ta mất nửa linh hồn!

Khác rồi em. Anh không còn anh nữa!
Ngóng thiên hà mỏi mắt đợi sao xanh.
Em vô tình đâu hay lòng anh gọi
Rên triền miên đau khổ lá xa cành.

Ôi ! Hóa ra chính em làm anh…khác.
Hít vào hồn hương sắc bóng hình em
Hít vào ngực má môi trào rạo rực
Đêm từ đây thao thức cứ dài thêm.
MAI CHIÊU SƯƠNG
13/01/2013