alt
TUI...TẾT

Kìa rồi nàng xuân đến.
Nàng cười tươi gõ đầu tui hỏi tuổi
Ngơ ngơ ngáo ngáo
Chiêm bao mơ bất lão trường sinh
Bước câu cơm lận đận gập ghình
Rượu chay xót ruột
Tình bạc đau tình
Có nhớ chi mô đâu đành... ngọng!

Ngó trời đất rắn qua
Thiên tai dồn dập, khắp nơi dân chúng cơ hàn
Nông thôn mùa màng tổn thất
Bá tánh kẻ khóc, người cười
Đứa no cơm ấm cật tha hồ đú đởn vợ lớn, bồ con...
Phận dân đen thiếu khổ bán mồ hôi nhặt từng đồng mót.
Thế mới hay
Bọn mãng xà độc địa.

Nhìn thế nhân ngựa tới
Năm tư giáp ngọ lại ngọ giáp hai ngàn mười tư
Sáu mươi năm trọn một chu kỳ càn kim , khảm thủy...
Cái ly tán đến hồi tích tụ
Chuyện u minh đến lúc phân minh
Đồng qui nhi  con Lạc cháu Hồng
Hữu lai nhất trời Nam đất Việt
Ước như thế
Bộ mã lai thiện phúc.

Trông trước sân
Cội mai vàng lác đác khoe hương
Thơ vài sợi lai rai..."tui tết".
Trà rượu nghĩa tình xa gần gởi tặng
Bánh mứt vụng về quán lấy, tiền đưa
Khách đến chơi không lợn thì gà khề khà chiếc tửu
Người lại viếng chẳng hạt dưa thì mứt cũng có lai rai...
Tình vét sạch trong tim cho hết
Thơ lủng túi mò mót dăm câu.

Ha ha...xuân thêm một tuổi lên đầu
Khà khà rượu lại hết bình dỗng đít!
Nhật nguyệt tuần hoàn
Càn khôn dịch chuyển
Thề thủy chung nhạt bởi lòng người
Nguyện mỹ mãn bại do trời đất
Tết nầy nữa ta bao tuổi nhỉ? Thôi kệ thời gian.
Xuân đi rồi có níu kéo được đâu... thổ lai hoàn thổ
Mừng bạn du xuân.
Không hò thì hố
Nâng bình tri kỷ
DZÔ....
MAI CHIÊU SƯƠNG
Qúy tỵ ngày ông Táo về trời