Thứ Ba, 4 tháng 8, 2015

Gò xuân

GÒ XUÂN
Em cỏ mượt gò xuân
Anh nằm vùi trên cỏ
Em núi đồi hoang dại
Anh thèm trèo trăm năm.
Em là tiếng tri âm
Vọng cùng anh đồng điệu
Anh là một cánh diều
Em gió đỡ nâng lên.
Úp mặt gò xuân em
Nghe môi anh cỏ ướt
Trườn mình ôm sườn núi
Thấy lửa đốt châu thân.
Anh nửa mê nửa tỉnh
Hồn bay đỉnh Vu Sơn
Rồi nửa tỉnh nửa say
Nhập vào em trần tục.
Cứ thế nghiêng trời đất
Cứ thế nhật nguyệt mờ
Gò xuân em cỏ mượt
Xanh dần những câu thơ.
MAI CHIÊU SƯƠNG
4/8/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét