Chủ Nhật, 23 tháng 8, 2015

Qua miền hư vô

QUA MIỀN HƯ VÔ
Bất chợt chiều mưa ướt áo thu
Trăng mờ, sao nhạt khuất mây mù
Nghe tình gục chết miền xa vắng
Rừng trụi cành đau ủ rủ chim.
Ai thắp tàn nhang trên nấm mộ
Mà nay hương khói đã điêu
Dưới ba tất đất em còn ngủ
Hay khóc đau thương chỉ một mình?
Hỡi nàng khi sống có yêu chăng?
Để chết cô đơn mãi thế nầy
Xiêm áo hình hài nay hóa đất
Hồn ma không biết đã về đâu?
Bất chợt chiều thu qua nghĩa trang
Duyên đâu đưa lại ghé thăm nàng
Nhìn trên mộ chí xuân chưa chín
Nông nỗi chi về với cõi hoang.
MAI CHIÊU SƯƠNG
24/8/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét