Thứ Sáu, 8 tháng 1, 2016

Mặc nhiên

MẶC NHIÊN
Cứ yêu đi. Và cứ thơ đi.
Ghét, hận, khen, chê để được gì?
Ta viết, ta yêu và ta sống
Tình của đời ta, ta cứ si.
Đêm qua anh thức với trăng sầu
Ngẫm suốt hồng trần cuộc bể dâu
Hào kiệt, anh tài rồi cũng thế
Hết thời hiu hắt nấm cỏ khâu.
Em có về ai cũng muộn rồi.
Cũng trò xác thịt chán lại thôi.
Lạng quạng chỉ thêm hồn rách nát.
Đàn bà đâu phải chiếc thuyền trôi?
Hám gì nhục thể một cuộc chơi
Mà ném đời em giữa chợ đời?
Ta tiếc cho em vùi dục vọng
Thủy chung, hồn vía bốc thành hơi!
Ta cứ ta thôi. Em đi đi.
Theo bước chân em để được gì?
Được gì trong chốn u minh ấy?
Gõ phím chung tình mới thấu tri.
MAI CHIÊU SƯƠNG
7/1/2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét