Thứ Hai, 14 tháng 3, 2016

Niệm hư tâm

NIỆM HƯ TÂM
Thế gian nầy không có gì cố định
Huống chi người xác thịt mong manh.
Thêm mỗi tết đường đời càng ngắn lại
Tuổi hoàng hôn đâu trở lại hoa niên.
Trái tim hồng có đỏ mãi đâu em?
Khi nhiệt huyết vơi dần rồi cạn tắt
Ta sẽ ra đi trở về với đất
Xuôi tay nằm ai nghe khóc tiễn đưa?
Ánh mặt trời sáng đó đã về trưa
Chiều lại đến và màn đêm phủ xuống.
Ta biết thế nên vẫn yêu dù muộn
Để mai nầy cát bụi khỏi cô đơn.
Dửng dưng thôi. Ai thù vặt, căm hờn
Ta vẫn thế vô tâm ngồi gõ phím
Còn thơ đó mai sau đời hoài niệm
Một chút tình hơn cả núi xảo ngôn.
MAI CHIÊU SƯƠNG
13/3/2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét