Thứ Sáu, 18 tháng 3, 2016

Tàn cuộc vô duyên

TÀN CUỘC VÔ DUYÊN
Em về theo gió đêm bay
Ta về
Trong một cơn say nghiêng trời
Cuộc chơi nào cũng tàn đời
Cuộc chơi nào cũng rã rời châu thân.

Thì thôi.
Thôi chớ lại gần.
Chẳng qua như
Gió mây vần vũ thôi.
Về đi em kẻo muộn rồi
Hồn ma ai khóc trên đồi truy hoan?
Lẽ nào đem xác thịt tàn
Làm mồi bốc hốt cho bàn tay điên?
Dấn thân theo bước hão huyền
Càng lem luốc hận
Càng phiền đời ta.
MAI CHIÊU SƯƠNG
17/3/2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét