Thứ Bảy, 12 tháng 3, 2016

Tôi từ giã

TÔI TỪ GIÃ
Tôi từ giã bóng hồng xưa ô nhiễm
Khói dục tình mờ mịt mắt thủy chung
Trôi thể xác chìm dòng mê lạc bến
Còn gì đâu em khi chuyền khắp tay người?!
Tôi từ giã một tình yêu thơ mộng
Lỡ cho nàng linh khí của thi ca
Em lột xác bay đi không nhìn lại
Trò "ái ân" đem rải khắp ta bà.
Quên. Quên mất. Quên hoa tàn nhụy rửa!
Quên chính mình một thân phận đàn bà
Cái cao nhã, thủy chung là đẹp nhất
Chứ phải đâu xả láng xác thịt ta?
Tôi từ giã. Trả em về huyễn mộng
Thương chim tình dục vọng gãy cánh sa.
Quen lang chạ hình hài càng nhầy nhụa
"Nàng thơ" ơi! Sao nỡ biến thành ...ma?!!!
Đẹp chi mô mà tung hê "tiếp thị"?
Lăn lóc đời làm... một thứ chơi chung.
Tình đâu nữa? Đức hạnh còn đâu nữa?!
Gái làng chơi ắc gặp phải gian hùng.
Tội cho em lạc loài tâm bất nghĩa?
Cứ tưởng mình nổi bật giữa tha nhân!?
Rồi đến lúc em nhìn ra...chắc muộn
Tấm thân tàn hiu hắt bóng năm canh...
MAI CHIÊU SƯƠNG
9/3/2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét