Thứ Hai, 4 tháng 4, 2016

Đàn bà với thơ

ĐÀN BÀ VỚI THƠ
Không có đàn bà thì không có thơ
Nhưng có đàn bàn thì thơ càng thêm... mệt
Mòn bàn phím anh gõ hoài chẳng hết
Em đàn bà anh khao khát, nhớ thương.
Lỡ một lần gãy cánh uyên ương
Muốn đi tu...quên đàn bà thoát tục.
Thiếu em rồi thấy đời như địa ngục
Lò mò về gặp lại...muốn điên thêm.
Quên không đành. Thương nhớ ngủ chẳng yên
Thế mới biết đàn bà là nhựa sống
Mọi nguyên nhân của thế gian biến động
Suy cho cùng cũng tại đàn bà thôi.
Thơ với đàn bà vĩnh viễn phải có đôi
Bởi "nàng thơ" không thể đàn ông được
Thiếu đàn bàn thì thơ tình không ướt
Thiếu đàn bà anh cũng chết khô luôn.
Không có đàn bà thì không có yêu thương
Bọn đàn ông sẽ trở thành ngựa chứng
Không có đàn bà ai sẽ làm hoàng hậu?
Và thơ anh sẽ lạc lõng hoang đường.
MAI CHIÊU SƯƠNG
30/3/2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét