Thứ Hai, 4 tháng 4, 2016

Ngũ ngôn buồn

NGŨ NGÔN BUỒN
Thời nay nịnh nhiều quá!
Đi đâu cũng đụng đầu
Toàn huênh hoang, khoát lác
Xúm nhau làm...ruồi trâu.
Hay ho gì mà...hát?
Đừng theo đóm ăn tàn
Cua, còng, đồng, nhôm, bạc...
Kết bè lại bò ngang
Tài ít...hít cho nhiều
Văn hóa chớ làng nhàng
Bập bẹ văn chương rởm
Hư danh làm sao vang?
Tự trọng là kẻ sĩ
Chớ học đòichơi sang?
Tiểu nhơn khi đắc ý
Nhảy cỡn sập thi đàn.
Hiền tài đâu chẳng thấy?!
Chuột thì ở trong hang.
Múa may chi tội lỗi?
Khua trống chiêng xập xàng.
Chợ trời đầy "nghệ sĩ"
"Nhà thơ" đi chật đàng
Viết còn sai chính tả
Vỗ ngực xưng "nhà văn" (?)
Nực cười thằng bút điếc
Cố ra vẻ... vênh vang (!?)
Mai sau tìm mỏi mắt
Kiếm đâu gạo trên sàng?
Cầm cái thơ với thẩn
Đọc dọc rồi đọc ngang
Đọc mỏi thơ chẳng thấy
Chỉ thấy...mọt rệp khan.
Vểnh tai lên nghe nhạc
Ồ. Đúng nhạc đám tang
Tình tình, tang tính tính
Phổ thơ... thi sĩ làng...
Hè nhau bia, mồi nhậu...
Lục súc khen tài...vàng
Nịnh thối... nôn ra chén
Xúm húp rồi vỗ tay.
MAI CHIÊU SƯƠNG
29/3/2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét