Thứ Ba, 12 tháng 4, 2016

Nỗi đau trần thế

NỖI ĐAU TRẦN THẾ
tặng P
-------
Có thể rồi mai không viết nữa
Ta về tảo mộ mối tình đau
Em đi từ đó đời hiu quạnh
Ta lạnh gió sương áo mộng nhàu.

Đốt vạn bài thơ thành tro bụi
Độc hành trọn kiếp gánh tình phai
Mà nghe cay đắng rêm lồng ngực
Em có nghe chăng tiếng thở dài?
Tái tím linh hồn thơ tắt thở
Người xưa hạnh phúc với...người ta.
Còn ta tim vỡ sầu thiên cổ
Biền biệt quan hà hút bóng hoa.
Viết nữa chi thêm hồn đổ lệ
Em còn đâu nữa để nhớ mong?
Khát tình ta hóa thân hoang mạc
Ai biết ta đang chết cõi lòng?
MAI CHIÊU SƯƠNG
11/4/2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét