Chủ Nhật, 15 tháng 7, 2012

A men.


(Hình trên mạng)

A MEN.

Lạy Chúa. Thơ con không lươn lẹo
Dân trành mốc mũi chẳng…lộc thơ
Chẳng thèm hò hét phong thần, thánh
Ngao ngán ăn theo, đếch cúi nhờ.

Lạy Chúa. Con không…“nhà” chi hết.
Ổ lều rách nát tấm tranh treo
Công đâu nhai lại ba con chữ?
Hám chút danh hư để họ trèo?!

Lạy Chúa. Đời con chẳng  bầy đàn
Dựa vào cùng… “sĩ” ếch oang oang;
Viết…thổi nhau bay cười khoái trá
Trán nhỏ, căng kè bụng ễnh ương.

Lạy Chúa. Bây giờ sao lắm “sĩ”
Chỉ riêng…sỉ nhục có ai thèm?!
Thầy đời,  ọ ẹ tranh oai...nổ.
Còn cái “thầy mèn” chúng nó chê.

Con cứ gàn gàn yêu bạt mạng,
Nhớ điên vì nhớ một nàng thôi.
Chỉ tội ngang phè không biết …nịnh.
Em giận, oan tình chia cách đôi.

Con chính là con…cóc tía nè.
Phè phè…bỏ dĩa điếc nào nghe.
Chạnh buồn ngẫm phận còn thua cóc.
Mưa nắng luân hồi nó biết ngay.
MAI CHIÊU SƯƠNG
16/ 7/ 2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét