Thứ Bảy, 14 tháng 7, 2012

Gió qua chiều vàng

(Hình trên mạng)

GIÓ QUA CHIỀU VÀNG
Những câu thơ không còn hừng hực lửa.
Em xa rồi, anh viết để cho ai?
Tình chết oan cố lòng em chôn vội?
Hồn anh điên thất thiểu chốn dương đài!

Em đã khiến vườn thơ anh ảm đạm
Như "chùa hoang" không nhang khói lạnh tanh
 Gió qua chiều vàng thương nơi cõi tạm
Bão thói đời rụng chiếc lá tình xanh!

Dưới đáy huyệt lất lây niềm tuyệt vọng.
Hồn còn yêu nên chẳng muốn đầu thai.
Anh - Cô độc không còn bên em nữa.
Một bóng hình...vĩnh viễn khó mờ phai!

Em - lấp hết những suối nguồn tâm sự.
Ta một mình thui thủi vọng cố nhân.
Không ai biết linh hồn anh thổn thức
 Khi yêu rồi không thể nữa quên nhau.
MAI CHIÊU SƯƠNG.
14/ 7/ 2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét