Thứ Bảy, 24 tháng 1, 2015

Tập thơ EM CỦA TRỌN ĐỜI



                                  


THAY LỜI TỰA TẬP THƠ
                                    “EM CỦA TRỌN ĐỜI” CỦA MAI CHIÊU SƯƠNG

                                       ***************************************



MỚI HAY… “EM CỦA TRỌN ĐỜI”

- “Vầng trăng ánh nguyệt thu hồ
Trời đêm sương lạnh lô nhô thông già
Ta về say rượu hoàng hoa
Dã quỳ níu bước chân ngà em đi”
( MCS – Bên đồi ngực trắng)
Đó là …EM, là bóng dáng “Nàng thơ» mà tôi cả đời tìm kiếm
Hay hình ảnh hạnh phúc mà tôi trọn kiếp ước ao. Tôi muốn viết về “Em”.
Quả thật trong kiếp người nầy có duyên và nợ; Nợ thì tôi ngập đầu oan nghiệt, còn duyên tôi chưa thấy bao giờ nếu như tôi chẳng gặp em:
- “Gió qua miền nhớ gió mê
Em qua miền nhớ em về bên anh…”
Để rồi:
-“Trăng già nửa mảnh còn xanh
Nhân duyên đôi mảnh kết thành lứa đôi.”
(MCS – Gió qua miền nhớ).
Tôi nhớ ai đó nói rằng : “Tình yêu là vì sao sáng trên trời mà chàng thanh niên vừa đi vừa đeo đuổi còn hôn nhơn là cái lổ cống mà anh ta sắp sụp xuống.” Câu nầy có lẽ đúng nếu như ai đã sa vào cái “lổ cống” hôn nhân tăm tối và không sinh khí:
-“Lênh đênh, lênh đênh
Cuộc tình lận đận
Hạnh phúc điêu linh
Mộng vỡ tan tành…”
(MCS – Tình khúc cái bang)
Bởi:
-“Tình yêu nào thiếu mật ngọt hương si
Thì tình yêu đó là tình yêu chưa chín”
Nợ là ở chỗ nầy đây. Nợ thê thảm và khác hẳn với duyên:
-“Em và anh cho nhau hồng trái cấm
Thu nồng nàn, thu ngây ngất lâm ly.”
(MCS – Lâm ly thu).
Không ai ngu mà bóp chết ân tình. Nhưng nếu ân tình còi cọc thì có chăm tưới, o bế thế nào nó cũng…khô. Vậy cho nên:
-“Tội gì bóp nát tim mình
Thế gian chỉ kẻ thất tình mới điên.”
(MCS - Rồi mai cát bụi)
Người ta có thể làm ra mọi thứ trừ hạnh phúc; Bởi hạnh phúc được mọc lên từ trái tim hai người yêu nhau trong môi trường…đặc biệt của tình yêu; Chính vì thế mà muôn đời loài người cứ quanh quẩn trong tình yêu và hạnh phúc. Là một con người tôi cũng không thoát ra ngoài cái vòng lẩn quẩn đó. Nhất là khi:
-“Em vô tình làm tim anh nghiêng mấy độ
Mấy độ nghiêng mà chới với linh hồn”
(MCS – Dư hương thu)
vì:
-“Vi diệu là em…Lan ngát hương
Em đóa tình yêu không tàn úa
Em của tơ vàng rải vấn vương”
(MCS – Lại một ngày) .
Vấn vương là…bản chất của yêu thương. Ai yêu thương mà không biết vấn vương thì có khác nào bóng chim bay vèo qua ô cửa? Nó bay đi và quên mất khung cửa vẫn đợi chờ. Cái giá của vấn vương khiến hồn đau thổn thức; Hèn gì ngày trước thi sĩ Nguyễn Bính thở than:
-“Nắng mưa là bệnh của trời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.”

( Nguyễn Bính)
Tôi không phải là cánh chim vô tư nên tôi khác:
-“Anh nhặt mót những lá thu vàng cuối
Đem về đông đốt sưởi chút thơ buồn…”
Bởi:
-“Hồn anh đó từ khi em chiếm hữu
Có em rồi tha thiết trọn mùa thương.”
(MCS – Lan)
Em – Đúng là em rồi. Em là gì mà cao nhã, thiêng liêng đến vậy? Em là gì mà đến nỗi:
-“Anh gõ phím viết bài thơ mùa bão
Mà sao thơ chẳng gợn chút phong yên
Tại em đấy. Có em đời rất đẹp
Có em rồi cuộc sống hóa thần tiên.”
(MCS – Mùa bão)
Thôi. Đúng rồi. Em chính là Tình yêu.Tôi hành hương đi tìm tình yêu. Say men tình yêu rồi cũng tuyệt vọng vì tình yêu để rồi tôi “ngộ” ra rằng:
-“Người phụ nữ là hoa hồng của Chúa
Ban cho trần đời

Cầm nhịp trái tim”
( MCS – Em đàn bà)
Cho nên nếu “người cầm nhịp” mà làm trái tim đau đớn thì trái tim sẽ chai lì, vô cảm và…tình yêu sẽ bay đi như cánh chim hoang vượt thoát khỏi lồng. Vương quốc tình yêu được cai quản bởi Nữ Hoàng khả ái nhưng vương quốc ấy chỉ có một …thần dân:
-“ Chỉ có tình yêu thôi
Chúa đã dặn rồi
………
Vương quốc tình yêu
Anh có Nữ hoàng Em.”
(MCS – Nữ hoàng em)
Và cứ thế bên Nữ hoàng:
-“Chuyện nhân tình, thế sự
Dẹp hết chẳng mơ màng
Em du dương tình sử
Sáng ngời vầng trăng sang”

(MCS – Mơ gì nữa đâu?)
Người ta nói rằng nơi đẹp nhất chính là nơi người yêu mình đang ở. Tôi gặp duyên em từ xứ sở sương mù mà có lần tôi đến thăm kỳ nữ Nam Phương Hoàng hậu. Tôi có làm thơ về bà và bây giờ làm thơ về em thì có phải “Duyên” không? :
-“Đà Lạt em hay em là Đà Lạt?
Hồ Xuân Hương nghe gió thoảng hương nàng
Mưa ướt áo chiều thu đi vội vã
Đà lạt buồn như đôi mắt em mong.”
- ( MCS - Đà Lạt nhớ)
Với tình yêu không có nữ hoàng hay mạt phụ. Dù là ai đi nữa mà không yêu thì mãi mãi vẫn không yêu. Đặc thù tình yêu là vậy. Cao cả, thiêng liêng là vậy. tình yêu vượt ngự trên vạn sự đời thường. Tình yêu chuyển hóa hai tâm hồn thành nhật nguyệt vọng soi nhau suốt ngày đêm và cứ thế với tôi tình yêu:
-“Rả rích từng luồng hơi thở
Em là sinh khí đời anh”
(MCS – Tình nhật nguyệt).
Một trăm lẻ chín bài thơ của tập thơ “Em của trọn đời” được hình thành nhờ cái “Duyên” vô hình đầy thi vị ấy. Nó được thụ thai bên bờ hư thực, chiêm bao.

HUYỀN MAI HUYỀN
Quí Đông - 25/ 01/ 2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét