Thứ Ba, 31 tháng 3, 2015

EM LÀ TÌNH YÊU


EM LÀ TÌNH YÊU
Thay lời tựa tập thơ EM LÀ TÌNH YÊU
( hơn 100 bài vừa hoàn thiện bản thảo )
-------------------------------------------
TRẦN TÌNH
***
Em là tình yêu. Cho nên“Anh – một kẻ làm thơ/ Chấp nhận khổ để đi tìm cái đẹp/ Chấp nhận yêu/ Vì tình yêu thánh thiện/ Đếch nịnh đời và từ chối hư danh” (MCS – Để trả lời ai hỏi) Tôi lại viết về em; và đây là tập thơ thứ 2 mà tôi tặng em cho dù ai đó có hỏi rằng sao tôi lại như thế? Nhưng tôi sẽ không trả lời. Người ta ai cũng có quyền đi tìm cho mình một “nhân vật” để yêu thương, để ái mộ, có khi là để…sáng tạo. Và…tôi đã có em thì tội gì  phải tìm đâu nữa?
‘Em chân thật anh mơ giờ có được/ Em hiền tâm, em tri kỷ, bao dung/ Ta khát khao và chỉ cần có thế/ Chỉ cần em, anh đủ ấm linh hồn” (MCS – Em là bóng mát đời ta). Đời có muôn vạn đề tài, muôn vạn cách… “thơ”; Nhưng cách nào để khỏi bị “nghẹt thở” thì rõ ràng lương tri ai cũng tự hiểu rồi. Tôi viết nhiều, viết ném vào cát bụi mà không cần phán xét. “Chợt thấy buồn / Khi một ngày không viết/ Thơ tặng em/ Anh chới với cô đơn…”. Hãy viết cho cái gì ta yêu thương, ta trân trọng; Viết cho thật thà và nhân hậu, viết cho tiếng lòng gào thét dù đớn đau, tuyệt vọng vẫn hơn là đua giựt hư danh, nịnh hót: “Tôi không chúc đời/ Vì đời dư lời chúc/ Chúc cho nhiều rồi có được gì đâu?!/ Kẻ lên voi, người xuống chó sói đầu/ Vinh lộn nhục chầm dầm khuôn mặt thớt…”( MCS – Con chiên ghẻ)
Tư duy là gì nếu ta không làm chủ nó? Trí thức sẽ trở thành một mớ hỗn độn nếu không được chắc lọc qua tư duy và khi “trí thức” không được tư duy nghiêm túc thì nó sẽ là …trí ngủ, là tai họa cho “nhân văn”. Bởi: “Tâm phải rộng để dung nạp người trong thiên hạ. Tâm phải công bằng để làm việc trong thiên hạ. Tâm phải trầm tỉnh để xét lý trong thiên hạ. Tâm phải vững vàng để chống lại những biến cố trong thiên hạ.” (Lã Khôn). Hỡi ôi! Thế mới biết trí mà vô tâm thì có khác gì…vô lại !!!???
Ai cấm“con chiên ghẻ” nó tư duy hay yêu thương đâu hỡi người? Huống chi con người thì ai mà chẳng có đặc quyền yêu thương?: “Cả trần gian/ Anh chỉ nhớ một người/ Thơ viết mãi vì tình anh vô tận/ Em là bóng hồng nhan huyền thoại/ Tấm lòng nàng rạng rỡ ánh trăng thu” ( MCS – Lõa thể). Bao giờ thì người phụ nữ vẫn là hình ảnh của tình yêu. Ai đó nói rằng: “Nụ cười của người đàn bà nhẫn nhục sẽ làm rạn nứt đá hoa cương” quả là chí lý. Ngoài thiên chức để “duy trì loài người” thì người phụ nữ còn là…cái tổ ấm cho mọi gia đình của thế gian; thế cho nên sẽ vô cùng bất hạnh cho người đàn ông nào rước trúng người đàn bà…gỗ, cứng đờ như xác chết. Đáng sợ nhất là trên đôi môi băng lạnh nụ cười và cái tâm không độ lượng.
Tôi mê Bùi Giáng khi ông viết: “Tôi yêu em vì em là…con gái”. Ôi! Nếu không có “con gái” thì làm sao có đàn bà? Mà nếu thế giới nầy loài người chỉ toàn là…đàn ông thì chắc chắn là không thơ, không nhạc, không cung vàng, điện ngọc, không thiên đàng, địa ngục mà chỉ toàn là…đá sỏi trơ lì thôi. Tôi đoán vậy. Tôi yêu và thật thà yêu em vì trong em tôi phát hiện ra tính chất “con gái” rất “hiền thê” mà tôi hằng mơ ước… Tôi muốn làm tín đồ của Bùi tiên sinh khi thẩm thấu câu thơ: “Anh suốt đời ngư phủ/ Thả con thuyền trên mái tóc em buồn lênh đênh” (Bùi Giáng) mà em cũng có mái tóc buồn như thế. Tôi yêu em vì… “Em là tình yêu” nên: “Thơ anh, anh viết tặng em/ Dù hay, dù dở cũng thêm ân tình/ Dở, hay cũng chính của mình/ Cũng từ tim, não… trọng khinh mặc người.” ( MCS – Chân tình) Sự đời biết làm sao cho vừa lòng người? Hơi đâu hoang tưởng, thị phi? Thôi. Ta cứ sống với cái gì ta có. Ta cứ yêu cái gì ta yêu. Cố giữ cho lửa lòng đừng tắt, cho mộng đừng tàn dù le lói, nhỏ nhoi bởi: “Em đã nhập vào anh/ Hai bản thể dung hòa tình bất diệt/ Mình tha thiết hơn vạn lần tha thiết/ Tự nhiên nghe trời đất cũng đa tình” (MCS – Sỏi đá hồi sinh). Trời đất cũng đa tình thôi khi mà: “Chìm trong nỗi nhớ trào tuôn/ Trời chiều Đà Lạt phố buồn sương gieo/ Em đi trong tiếng thông reo/ Có hay chiếc bóng anh theo bên nàng?” ( MCS – Em là tình yêu)
Vẫn chỉ là thơ. Tôi làm thơ cho tình tôi yêu. “Thơ thà để lấm phong sương/ đừng làm giá áo túi cơm tội đời/ Mai kia ta trở về trời/ Thơ anh xin rải đôi bờ sông em” (MCS – Tâm khúc hư vô). “ Đôi bờ sông em” là “Em” nào đây? Xin thưa đó chính là: “Nầy em. Nầy Lan Nguyễn/ Em là cõi Đào nguyên/ Một ngày không ánh nắng/ Là một ngày không em” (MCS – Ngã).Hay: “Anh về núp bóng tình em/ Xa nhau một phút là đêm càng dài/ Anh về say…với đắm say/ Bên em ngọt lịm tháng ngày tươi xanh” ( MCS – Tình ca Lan). Tôi tâm niệm như thế. Bởi tôi hiểu rằng cái gì không bay lên được thì tự nó rớt xuống; đừng hão vọng chỉ vô ích mà thôi. Tình yêu cũng vậy; Khi không thăng hoa được thì theo thời gian nó cũng nhàm chán, mục rửa đớn đau, lạnh lùng.
Tại sao người ta thường dối mình, cúi quỳ để van xin một chút gì đó mà nó…chẳng phải là của mình? Tại sao người ta yêu mà không dám nói? Và biết bao thứ “tại sao” trên thế gian nầy khiến thiên hạ đảo điên?!Tôi thật thà với tình yêu tôi có, thật thà với trái tim tôi viết để tặng em. Nhưng… “Nếu một ngày không thấy thơ anh nữa/ Có nghĩa…anh đã rời khỏi cuộc đời/ Bỏ trần thế ưu phiền vây nghẹt thở/ Ta trở về cùng cát bụi rong chơi.” ( MCS - Di chúc cuối cùng). Ai rồi cũng “sinh hà ký, tử hà qui” chứ có trường tồn mãi đâu? Hãy yêu đi người, yêu đi em. Yêu cho thế nhân hận thù vơi bớt. Yêu cho yêu thương xoa dịu những hồn đau.
Tôi còn sống một ngày là còn yêu một ngày. Và người tôi yêu ấy chính là em: “Tôi nhớ ngàn năm tôi nhớ em/ Nỗi nhớ vàng thu, héo nắng chiều/ nỗi nhớ đau hồn, xanh biếc mộng/ Nỗi nhớ tình si mê trắng đêm” (MCS – Ngàn năm tôi nhớ)
Tôi đã nói với em từ lâu là tôi chẳng “nhà”, chẳng “sĩ” bởi tôi nguyện “Đừng làm giá áo, túi cơm tội đời” từ lâu; và thơ tôi cũng không…đẻ ra cơm áo, gạo, tiền nhưng em vẫn thích thú đọc từng bài tôi tặng. Đó là tri kỷ, đó là hạnh phúc của chính tôi ước mơ.

Thơ là vậy thôi. Tình là vậy thôi. Tôi đã thấy rõ cái hiền tâm của em rồi. Mà đời nầy tìm được cái « hiền tâm » đâu dễ ? Đó cũng là lý do thật thà mà tôi đã « di chúc » tặng em tất cả bản quyền thơ mà tôi có vì...chính «EM LÀ TÌNH YÊU »
Huyền Mai Huyền 
Đà Lạt Ngày 01/4/2015
-------------------------------------------------------
* Tất cả những bài trong các tập thơ nầy đã đăng trên các trang nhà của MCS.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét