Thứ Hai, 18 tháng 5, 2015

Thơ...nòng nọc



THƠ NÒNG NỌC
tặng Lan Nguyễn
------------------
Cuộc đời đúng lạ thật em ơi!
Đỉnh núi cao có bao giờ nghe núi nói?
Những kẻ cố trèo muốn cao hơn núi???
Leo thử rồi đứt thở hụt hơi.


Càng hoang đường
Càng lộn xuống vực sâu
Cái tự nhiên dễ gì ai áp đặt?
Cái tầm thường thì còn mong... gieo rắc
Chứ cái vô thường làm sao có mà gieo??!!!


Thương con cò
Bị lộn cổ xuống ao
Bởi "nguyên khí" dễ gì ai cũng có?
Bọn chợ trời bưng mủng ngồi cho hỏ
Miệng phèng la rao lý thuyết thầy đời.


Hội phải hè cùng đồng nhịp vỗ tay?
Sự tài giỏi không thổi kèn, đánh trống
Gió thổi, trăng đi là tự nhiên của nó
Mới biết bò đòi leo tuốt trời xanh.(?)


Nòng nọc thơ
Nghe...thuyết giáo xây quầng
Bày thiên hạ trò vô thưởng, vô phạt(?!)
Thân Nhân Trung
Chắc ngài kinh ngạc
Tiểu nhơn...dạy hiền tài
Thế sự tréo ngoe!

MAI CHIÊU SƯƠNG
18/5/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét