Thứ Hai, 11 tháng 4, 2016

Không được nhớ em

KHÔNG ĐƯỢC NHỚ EM
tặng P
-------
Tôi nhớ em rồi không chối nữa.
Nghe như trời đất chuyển mùa yêu
Nghe thương đầy ắp lòng hiu quạnh
Nghe sắc hương em tỏa khắp chiều

Tự nhiên anh muốn nhớ em hoài
Dù biết rằng em đâu có hay.
Ừ thôi. Cứ nhớ mình ta vậy
Thương "cỏ vàng ram ánh nắng"(*)say.
Mỗi chữ thơ em là mỗi tiếng
Từ đôi môi mộng xuất tình bay
Từ hồn hoang dại rưng rưng thốt
Ta đọc càng thêm nhớ ngất ngây.
Mà quên. Không được nhớ em đâu.
Chớ để mắt em nhuộm khói sầu.
Không được. Không. Không. Đừng nhớ nữa.
Nhớ là có tội với em tôi.
MAI CHIÊU SƯƠNG
6/4/2016
(*) Thơ Thuyphuong Nguyen

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét