Thứ Hai, 11 tháng 4, 2016

Như

NHƯ...
tặng P
-------
Em cuốn anh bay tung như cột lốc vòi rồng.
Rồi nhận chìm nghỉm trong sóng thần nhung nhớ
Em nhỏ bé một cành hoa mắc cỡ
Khép mi khờ bỡ ngỡ với yêu đương.

Em bí ẩn như hạt kim cương
Trong đá núi cả đời anh tham vọng
Em ma nữ khuấy hồn anh dậy sóng
Mà thiêng liêng như Đức mẹ đồng trinh.
Em của huyền ngôn, em của linh hồn
Em ảo diệu của thơ và của mộng
Em của nụ hôn trên cao xanh, biển rộng
Anh con chiên buồn đứng đợi phước em ban.
Em là Thuyphuong Nguyen, em là nàng
Là hiện thực, là vô thường, là nhớ.
Nhớ đến nổi anh quên anh, quên hết
Thế gian nầy còn duy nhất mình em.
MAI CHIÊU SƯƠNG
7/4/2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét